Khi đọc Câu Hỏi Này Nằm Ngoài Đề Cương của Mộc Qua Hoàng, mình có cảm giác như được trở lại quãng thời gian cấp ba – nơi mà mỗi ngày vừa căng thẳng vì bài vở, vừa lấp lánh vì những rung động đầu đời. Câu chuyện giữa Giang Tiểu Tình và Lư Chính giống như một bản nhạc tuổi trẻ: có chút ngây ngô, chút ngang bướng, nhiều khi day dứt nhưng cũng đầy ngọt ngào.
Điều khiến mình bị cuốn hút không phải chỉ vì tình yêu của họ, mà là cách tác giả khắc họa sự thật rất gần gũi: áp lực học tập, kỳ vọng gia đình, những lần đứng trước lựa chọn mà không ai dạy trước trong “đề cương” của cuộc sống. Có những đoạn mình thấy như chính mình trong đó – từng hồi hộp khi nhìn trộm ai đó trong lớp, từng cười ngốc nghếch vì một câu nói vô tình, hay từng thấy tim nhói lên khi phải chia xa.
Mộc Qua Hoàng viết rất nhẹ nhàng, nhiều đoạn đọc như đang thủ thỉ tâm sự, vừa hài hước vừa thấm thía. Mình nghĩ điều quý nhất mà cuốn sách này mang lại không phải chỉ là một chuyện tình lãng mạn, mà là lời nhắc rằng tuổi trẻ nào cũng có những “câu hỏi ngoài đề” – những thử thách, những ngã rẽ, những lần vấp ngã – nhưng cũng chính nhờ thế mà ta trưởng thành.
Đọc xong, mình thấy vừa buồn man mác, vừa ấm áp. Giống như gấp lại một trang nhật ký cũ, nhưng dư âm thì vẫn còn nguyên trong tim.