Nhắc đến Mitsuru Adachi, hẳn nhiều độc giả sẽ nghĩ ngay đến những bộ manga nổi tiếng như Touch, Cross Game, Rough, Katsu!, hay Itsumo Misora. Nhưng trong số đó, H2 (1992–1999) là tác phẩm vừa quen thuộc vừa có nét riêng, bởi nó kết hợp một cách tài tình giữa thể thao, tuổi trẻ và tình yêu.
Câu chuyện: nhiều hơn một trận đấu
H2 xoay quanh cuộc đời của Hiro Kunimi – một tài năng bóng chày bị buộc phải từ bỏ đam mê vì chấn thương tưởng như không thể hồi phục. Nhưng “ngọn lửa” với môn thể thao này không hề tắt, và Hiro dần tìm lại được cơ hội khi chuyển sang ngôi trường mới. Song song với hành trình thể thao là những mối quan hệ tình cảm phức tạp, đặc biệt giữa Hiro, Hideo (người bạn – đối thủ), Haruka (quản lý đội bóng), và Hikari (người con gái gắn liền với quá khứ).
Điều khiến H2 hấp dẫn chính là cách Adachi khéo léo lồng ghép tình bạn, tình yêu và sự trưởng thành vào trong từng trận bóng. Độc giả không chỉ hồi hộp theo dõi từng cú ném, cú đánh, mà còn rung động trước những khoảnh khắc tinh tế trong quan hệ con người.
Nét vẽ và nhịp kể chuyện: chậm mà cuốn hút
Nét vẽ của Adachi luôn nhẹ nhàng, đôi khi tối giản, nhưng lại có khả năng “kể chuyện” qua ánh mắt, nụ cười, và những khoảng lặng. Với H2, nhiều khung tranh không có lời thoại nhưng lại gợi ra biết bao cảm xúc. Nhịp truyện không nhanh, thậm chí đôi lúc khiến người đọc tưởng như “lề mề”, nhưng chính sự thong thả này giúp khắc họa rõ hơn sự giằng xé trong nội tâm nhân vật.
Chủ đề: giấc mơ, lựa chọn và nuối tiếc
H2 không chỉ là manga thể thao, mà còn là một câu chuyện về những lựa chọn khó khăn của tuổi trẻ. Hiro phải chọn giữa niềm tin vào chính mình và nỗi sợ thất bại. Hikari phải chọn giữa quá khứ và hiện tại. Những nhân vật không hoàn hảo, nhưng chính sự bất toàn đó khiến họ gần gũi và đáng nhớ.
Một điểm đáng chú ý là Adachi không bao giờ áp đặt “chiến thắng bằng mọi giá”. Trong thế giới của ông, sự trưởng thành và tình cảm con người quan trọng không kém những danh hiệu. Đây chính là điểm khiến H2 khác biệt với nhiều manga thể thao khác.
Kết luận: Một Adachi rất “Adachi”
Nếu bạn mong đợi những trận đấu kịch tính đến nghẹt thở, H2 có thể không “ồn ào” như Major hay Slam Dunk. Nhưng nếu bạn tìm kiếm một câu chuyện vừa dịu dàng vừa day dứt, nơi thể thao chỉ là cái cớ để nói về tình bạn, tình yêu và tuổi trẻ – H2 là một lựa chọn tuyệt vời.
H2 là minh chứng rõ ràng cho phong cách kể chuyện độc đáo của Mitsuru Adachi: bóng chày chỉ là một phần, phần còn lại là những cảm xúc rất con người.